Thứ Hai, 14 tháng 9, 2009

Mặt nạ và cuộc đời .. Phần 1

   Câu chuyện của người 1 đàn ông, chạy trốn cái bi kịch ngẫu nhiên của số phận anh ta cho đến cuối cuộc đời, khi đã trở thành 1 ông lão gần đất xa trời vẫn phài cõng cái mặt nạ thập ác của đời mình xem ra thật phi lý và đau đớn. Nhưng có lẽ chỉ có những ai trong hoàn cảnh như vậy, bất đắc dĩ phải mang chiếc mặt nạ cho suốt cả cuộc đời mình mới thắm thía hết nỗi cay đắng,tủi nhục và bẽ bàng.

  Thú thật, câu chuyện của người đàn ông ấy đã thức tỉnh tôi,đã giúp tôi soi lại quá khứ, giúp tôi đủ can đãm để đối diện với chính mình.

  Giờ đây, tôi đã nghiêm túc nhìn lại bản thân, tôi phải sống tiếp như thế nào đây,phải làm gì để tâm hồn không đau nhức mỗi khi đối diện với sự thật.

   Tôi sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, tôi lớn lên không biết ai là cha của mình, mẹ tôi là một thiếu phụ xinh đẹp người Hà Nội,mẹ tôi làm nghề vũ nữ thường đi làm buổi tối và rạng sáng mới về nhà. Không một ai nói cho tôi biết tôi là ai, sinh ra vì đâu.Sau này ông bà ngoại tôi nói cho tôi biết hết sự thật.

   Thì ra, mẹ tôi lỡ bước sa chân trong tình yêu đầu đời với một họa sĩ nổi tiếng lúc bấy giờ. Người hoa sĩ ấy đã phụ mẹ tôi, khi biết mình mang thai, mẹ bị sốc , bỏ nhà ra đi, lúc đó mẹ tôi vừa ở cái tuổi 19.

   Mẹ tôi là 1 phụ nữ hiền dịu, chẳng qua vì cuộc mưu sinh nên mới làm cái nghề mà xã hội không coi trọng. Khi tôi lên 10 tuổi, mẹ tôi mới đi lấy chồng.Cha dượng tôi là 1 sỹ quan quân đội của chế cũ nhưng học tập cải tạo tốt nên vẫn được trọng dụng. Cha dượng tôi không cho mẹ làm nghề vũ nữ nữa, lấy nhau, cha dượng tôi gửi mẹ đi học lớp dược sĩ, sau đó về mở cho mẹ một cửa hàng bán thuốc tây. Mẹ tôi sinh thêm 5 người con nữa với cha dượng.

   Tôi được mẹ và cha dượng cho ăn học tử tế, năm tôi 17 tuổi tôi được du học ỏ Mỹ theo diện bão lãnh ở bên kia. Cha dượng tôi có nhiều người quen là Việt Kiều sinh sống ở Mỹ. Trong suốt thời gian học ở Mỹ, tôi đã gặp gỡ và đem lòng yêu một thương nhân giàu có, và chính người này là bạn của cha dượng tôi, người đã cưu mang giúp đỡ tôi trong những ngày đầu đặt chân tới Mỹ.

   Như là 1 vòng tròn của số phận, lúc đó tôi chỉ mới 18 tuổi, người đàn ông tôi yêu hơn tôi 24 tuổi, đã có gia đình đàng hoàng và yên ấm ở Sài Gòn. Ông ta là thương nhân,đi nước ngoài như đi chợ, một năm ông có tới 6 tháng ở Mỹ, họ hàng gia đình ông 1 nửa là ở Mỹ.

   Tình yêu như trái cấm, mang đầy đủ vị đắng, chát,ngọt ngào đối với một con bé ngây thơ lần đầu tiên biết yêu là Tôi. Cũng đủ giam giữ trái tim lạc lối trong khoảng thời gian rất dài ...5 năm trời .... 5 năm đủ cho trái tim thiếu nữ như tôi nhận ra đâu là hạnh phúc đích thực. là tình yêu đích thực đối với một cô gái trẻ như tôi. Nhưng thú thật, tôi đã không thể dứt ra nổi vòng tay ma lực của người đàn ông đáng tuổi cha tôi. Cho đến một ngày tôi gặp được anh... là chồng tôi bây giờ.

   Trong một lần trở về nhà nghỉ hé, tôi đã gặp anh trong 1 đêm sinh nhật của người bạn.Anh và tôi cùng tuổi,chúng tôi yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên. Một tình yêu sét đánh đã cuốn chúng tôi vào vòng xoáy ngọt ngào. Từ đó, tôi đoạn tuyệt với mối tình đầu trái đắng và nhận ra rằng tình yêu đích thực của tôi, hạnh phúc đích thực của tôi chính là người bạn trai cùng trang lứa ấy.

   Hai đứa tôi yêu nhau được 1 năm, chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân, vào buổi sáng đẹp trời, anh dẫn tôi về nhà ra mắt bố mẹ và xin phép được cưới tôi làm vợ.

   Buổi ra mắt đầu tiên ở phía gia đình anh, lần đầu tiên tối đến tư gia của anh,khi bàn ăn đã đông đủ, chỉ chờ mỗi ba anh về, tôi đã cảm thấy có gì đó bất ổn. Cái linh cảm ấy làm cho tôi cháy ruột, cháy gan. Khi ba anh đột ngột bước vào phòng thì cả tôi và người đàn ông kia đều chết điếng người. Ba của người tôi sắp lấy làm chồng lại chính là người yêu đầu tiên trong mối tình lạc lối.

   Khó khăn lắm cả tôi và người đàn ông kia mới đủ bản lĩnh để giữ cho mọi việc diễn ra bình thường trôi chảy. Mặc cho người yêu tôi rạng rỡ hạnh phúc giới thiệu tôi với ba mẹ anh ấy, với các em, với ông bà,tôi ngồi như 1 pho tượng gỗ, môi cố gắng nở nụ cười mà lòng tôi như muối xát vào thịt, lúc này nếu tôi có phép thuật tôi biến đi thật nhanh, thế rồi cuộc gặp mặt cũng kết thúc, tôi chào mọi người ra về.

   Tôi mau chóng thoát khỏi căn nhà cũa anh, để cảm nhận được hết cái trớ trêu của duyên phận,của cuộc đời. Theo lịch trình, thì sáng hôm sau tôi sẽ đưa anh về nhà tôi để giới thiệu mẹ và cha dượng tôi, nhưng tôi đã cáo ốm và trì hoãn không cho anh tới. tôi sợ cha dượng biết anh là con trai của người bạn thân. Tôi sợ 1 sự thật khủng khiếp khi mọi người biết chuyện.

   Những ngày sau đó, tôi tìm cách trốn biệt anh mà không một lời giải thích. Tôi lặng lẽ thu xếp bay sang Mỹ sớm để kịp một Cty đang mời tôi. Trong lòng vô cùng đau khổ, tôi quyết định đoạn tuyệt với mối tình thứ 2. Cả mấy tháng trời tôi sống như một cái xác không hồn nơi xứ lạ. Bao nhiêu thư, điện thoại tôi đều từ chối không nhận, không trả lời.

   Thời gian đã trôi qua, vết thương lòng đã dịu bớt. Bỗng nhiên anh đột ngột xuất hiện nơi phòng làm việc của tôi với những bông hoa loa kèn trắng muốt anh mang từ quê hương sang. Anh đứng như trời trồng trước cửa phòng làm việc của tôi, quỳ xuống xin cầu hôn cưới tôi làm vợ.

   Xin hãy cho tôi biết, tôi phải làm gì bây giờ, đề không phải đeo chiếc mặt nạ lên cuộc đời mình, để được sống bình thường như bao người phụ nữ khác, mà không phải luôn luôn trốn chạy trong nổi sợ hãi như thế này ....

 

        Câu chuyện có thật, xẩy ra trong thời kỳ thay đổi , con người cũng đổi thay trong cuộc sống hoàn cảnh. Đúng là trái đất tròn, bé nhỏ quá ...

 

10 nhận xét:

  1. neu day la 1 kich ban phim thi to nghi no tuong doi xuat sac voi nhung fa tinh huong bat ngo, con neu la doi thuc to*' nghi kho long ma vuot qua duoc ly tri cung nhu nhug bieu lo cam xuc cua ban than, ui that la tit' na(ng. Tit. :)

    Trả lờiXóa
  2. doi nguoi ai cung deo len minh du chi 1 lan cau mat na cuoc doi , to nghi neu deo tiep ma co the giai quyet dc 1 so thu thi cung nen deo tiep

    Trả lờiXóa
  3. thuc ra neu la phim thi se chi co mot trong hai ket cuc. Nhung neu doi thuong co chuyen nhu the nay thi kho that.

    Trả lờiXóa
  4. Viết đọc cũng đã có nhiều cảm giác rồi nha thư ký đạo diễn.

    Trả lờiXóa
  5. Như tiểu thuyết ! Thôi nào đi đọc phần 2

    Trả lờiXóa
  6. Mang hoài mặt nạ nóng và hại da lắm , lâu lâu đắp 1 nạ tuần 1 lần dưỡng da thôi , luc' -di ta'm lam` ma.t na. relax la` tot' nhat'!

    Trả lờiXóa
  7. Chỉ sau một đêm suy nghĩ về entry "Mặt nạ và cuộc đời" cái đầu BT nó biến dạng còn tệ hơn đầu Ngũ Tử Tư năm xưa. Cầm bút viết, thì tay nó cứ run lên bần bật rồi văng khỏi tay, đầu óc thì tối mò như đêm ba mươi. Nhưng còn chút "thông minh" xót lại chợt bắt gặp nhạc sĩ Lê Tín Hương lảng vảng đi qua, bèn níu lại, mượn vài lời "có những niềm riêng" gởi lại nơi đây coi như chia sẻ.

    http://www.youtube.com/watch?v=2Nunr8fX8Rg

    Trả lờiXóa
  8. Ối chời ơi ! mạng hôm nay lagg kinh khũng làm delete mất tiêu bài , sạc ...chán chưa

    Trả lờiXóa
  9. Câu chuyện hay tưởng như hư cấu tiểu thuyết nhưng không phải là không xảy ra sau cuộc đổi đời. Theo tôi thì nên nói thật tất cả bí ẩn về hoàn cảnh, đời sống tình cảm cũng như suy nghĩ của mình cho anh ấy biết rồì tuỳ anh ta quyết định lựa chọn, đừng trốn chạy và gây khổ đau cho cả hai nếu "cô em" thật sự yêu anh ấy.
    Chắc là không phải Mynhon's Love Story??

    Trả lờiXóa
  10. Câu chuyện hay ! ....thật là trớ trêu ..nghịch cảnh phủ phàng ! ...

    Trả lờiXóa